Em thật ngốc phải không anh, khi em cứ nằng nặc đòi anh kể chuyện về cô ấy cho em nghe, dù anh đã rất nhiều lần né tránh chuyện đó, mặc dù anh với cô ấy không yêu nhau được bao lâu, nhưng anh à từ khi yêu anh em hiểu được tình yêu không quan trọng là yêu được bao lâu mà là yêu được yêu được bao nhiêu.
Những lần e đòi a kể chuyện giữa a và cô ấy là hôm đó em cứ bị cuốn vào một mớ cảm xúc lẫn lộn mà e k thể thốt lên thành lời anh ạ. Em biết mình đang ích kỉ, đang ghen với quá khứ mà anh cố dấu kín về người con gái đó.
Có lẽ bất kỳ ai trong cuộc đời này cũng vậy, tình đầu dù nhẹ nhàng hay sâu đậm nhưng sẽ luôn để lại dấu ấn mạnh mẽ nhất trong trái tim của mỗi người. Dĩ nhiên anh cũng không phải là ngoại lệ, bởi lẽ cách đây 2 năm vào ngày 27.12 (âm lịch) em nhận ra rằng đối với anh cô ấy không chỉ đơn giản là một cô người yêu cũ mà thậm chí còn giữ vị trí đặc biệt, vị trí mà lúc đó em chưa chạm tới trong trái tim anh.
Em buồn khi nhận thấy đôi mắt anh lúc thoáng mơ màng, khi lại sáng rực mỗi lần nhắc tới cô ấy. Nụ cười mà em vẫn tin rằng chỉ dành cho riêng mình thì giờ đây lại bất chợt phát hiện ra rằng anh đã từng trao về người con gái khác. Em biết anh vẫn chưa quên được cô ấy, bởi có lẽ mối tình đầu đó quá sâu đậm đến nỗi dẫu qua đi rồi nhưng vẫn còn vương vất mãi ở phía sau.
Anh bảo với em rằng giờ anh chỉ có mình em, rằng ai kia là quá khứ còn em mới là hiện tại, nhưng tại sao trong lòng em vẫn cảm thấy bất an?! Em sợ anh chưa quên hẳn người ta, em sợ anh chỉ coi em giống như một người thay thế… Bao nhiêu suy nghĩ cứ nối tiếp nhau ùa tới. Em chẳng biết mình có ích kỷ lắm không khi vừa lo lắng, vừa sợ hãi lại vừa cảm thấy ghen tỵ với hình bóng người con gái đang nằm trong ký ức của anh.
Có thể do em suy nghĩ quá nhiều, nhưng anh ơi tất cả cũng bởi vì em yêu anh nhiều quá. Em là cô gái ngốc nghếch, vậy nên khi yêu ai em sẽ yêu bằng cả trái tim mình. Bởi em yêu anh quá nhiều nên lúc nào em cũng mang trong mình cảm giác lo sợ. Dẫu biết rằng cô ấy chỉ là tình cũ, nhưng biết đâu chừng đến một lúc nào đó ký ức trong lòng cô ấy trỗi dậy và khi ấy liệu anh có thể chiến thắng được những kỷ niệm trở về từ miền quá khứ và người con gái mà đã từng trao trọn cả tin yêu thời niên thiếu của mình?
Em chẳng biết mình đúng hay sai khi cứ nằng nặc bắt anh kể cho nghe về cô ấy. Bởi em muốn hiểu hơn về anh, về tuổi thơ, về quá khứ và về tất cả những gì có liên quan đến cuộc sống của người yêu mình. Nhưng chẳng hiểu sao sau khi biết hết rồi thì lòng em lại dấy lên bao thứ cảm giác hỗn loạn. Đáng lẽ nên vui bởi đã được anh tin tưởng và chia sẻ thì trái lại, em luôn cảm thấy trong lòng tồn tại thứ cảm giác lo lắng và sợ hãi rất mơ hồ.
Xin lỗi nếu những suy nghĩ trên khiến anh buồn nhưng có lẽ bất kỳ người con gái nào rơi vào hoàn cảnh của em cũng sẽ đều cảm thấy vậy. Bởi ký ức mối tình đầu của anh có lẽ quá sâu đậm, bởi hình ảnh cô ấy đọng lại trong tim anh quá tốt, bởi anh là người đàn ông biết trân trọng kỷ niệm nên em càng sợ hãi hơn bao giờ. Bởi em là con gái nên hay suy nghĩ vẩn vơ, bởi em yêu anh quá nhiều nên lúc nào cũng chỉ muốn giữ chặt anh là của riêng mình. Đừng bao giờ rời xa anh nhé, bởi người ta sống là hướng về tương lai và dĩ vãng chỉ nên là tấm gương để ta soi vào đó và ngắm lại phải không anh?!
Hạ My
(Khampha.vn)
Post a Comment