Hanh phuc gia dinh chia sẻ: tôi về làm dâu nhà này được 1 năm 2 tháng. Khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu tính cách của một số thành viên trong gia đình.
Bố mẹ chồng tôi đều là những người có địa vị trong xã hội, mẹ tôi là một giảng viên của trường đại học có tiếng còn bố chồng tôi làm giám đốc một công ty liên doanh.
Tôi về làm dâu khỏe re, không phải làm việc gì vì có mẹ chồng tôi làm cho hết. Bố mẹ chồng tôi cũng rất cởi mở và tâm lý. Nhiều khi tôi còn cảm thấy bà còn quan tâm tôi hơn cả mẹ đẻ mình. Bố mẹ chồng tôi tuy đã có tuổi nhưng khá thoáng tính, ông bà vẫn thường dẫn nhau đi tham gia các câu lạc bộ khiêu vũ, chơi tenis cùng nhau. Thậm chí mấy ngày hè nóng nực vừa rồi, chiều nào ông cũng đưa bà đi bơi ở bể bơi quận gần nhà.
Về giao tiếp, ai cũng cho rằng, bố tôi tuy có vẻ nghiêm nghị khó gần nhưng về cách đối nhân xử thế, ai cũng phải nể trọng. Tất cả mọi chuyện trong nhà, từ to nhỏ lớn bé ông đều một mình giải quyết ổn thỏa. Mẹ tôi vì thế mà chỉ lo chuyện nội trợ còn các việc lớn bà đều để bố chồng tôi giải quyết hết.
Vì thế, nhìn bề ngoài ai cũng nghĩ, gia đình chồng tôi gia giáo, có học thức nhưng đằng sau đó là những bí mật động trời mà chỉ những con người sống trong đó mới hiểu hết được.
Tháng 7 vừa rồi, bố mẹ chồng tôi đi du lịch ở Nha Trang, tôi và chồng, em chồng ở nhà. Một lần đi làm thấy mệt mỏi trong người, tôi xin sếp về sớm để nghỉ ngơi. Nằm một lúc tôi quyết định dậy dọn dẹp nhà cửa để chồng tôi về thấy rằng, tôi cũng là người phụ nữ làm việc nhà giỏi chứ chẳng thua kém gì mẹ.
Định vào phòng bố mẹ chồng dọn dẹp lại cho gọn, vừa bước chân vào phòng tắm của ông bà, cánh cửa mở ra, một túi đồ toàn những thứ kinh dị rơi vãi ra khắp sàn nhà tắm.
Tôi hoảng hốt bỏ chạy ra khỏi đó trong tình thế tim đập chân run không dám quay lại. Nằm suy nghĩ mãi, tôi đành đeo khẩu trang vào thu dọn lại đống đồ đó. Toàn những thứ sex toy dành cho đàn ông kinh dị.
Tôi đeo hai bao găng tay, bịt khẩu trang kín và nhặt từng thứ vào túi treo lại chỗ cũ. Đây chắc chắn là của bố chồng chứ không thể của ai khác. Vì sao, bố chồng tôi ở tuổi lục tuần rồi còn làm những thứ "đồi bại", ghê rợn này?
Chắc chắn treo ở đây thì mẹ chồng tôi cũng biết chứ. Nhưng sao bà có thể chấp nhận cho chồng "chơi" những thứ đồ chơi bệnh hoạn như vậy?
Tôi thấy ghê sợ khi phải đối mặt với những con người bệnh hoạn ấy. Tôi cũng không thể kể bí mật động trời này cho chồng tôi nghe vì hanh phuc gia dinh sợ rằng, anh sẽ cho rằng tôi tọc mạch, hay tò mò những việc không nên làm. Tôi sợ lắm mỗi khi phải ngồi ăn cùng những con người đó. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên kịp thời lúc này.
Nguồn: tintuc.vn
Post a Comment